Nắng mùa đông
Cả một vòm trời nắng lụa hong vàng, một màu vàng của thiên nhiên ban tặng, dịu dàng, nhẹ nhõm, trầm lặng... Và trong cái vòm khung bao la kia, mùa đông hiện ra với những vẻ riêng của nó, vừa đối lập, vừa hài hòa...
Phía những cánh đồng, các thửa ruộng đã cày bỏ nỏ hàng tháng nay, nắng lụa trải lên những xá cày. Đất đang xốp ra, trắng lên màu đất ải, thứ màu nhen nhóm những hy vọng mùa màng với những người cày ruộng... Đất ải, kênh máng ngang dọc, thuận lợi, thì vụ đông xuân trước mắt sẽ hứa hẹn nhiều.
Nhưng, mấy đám mạ đông xuân được nắng mới đẹp làm sao. Màu mạ xanh có nắng mùa đông khiến cho cây mạ có ngấn. Nước mương đang tắm cho mạ để chân đanh lên, lá chuyển màu đậm hơn chờ đến trong tết thì sẽ đem đi cấy... Những vuông mạ làm cho nhớ đến màu thắt lưng xanh của mấy liền chị quan họ mấy đêm vừa rồi ở sân thềm thường luyện giọng để nay mai vào hội hát xuân...
Đồng bãi tưng bừng trong nắng mùa đông... Rau cỏ đua tươi. Ong bay, bướm lượn... Những ruộng xà lách, màu xanh nõn chuối, những ruộng hành xanh đậm, su hào xanh vừa, bắp cải xanh nhạt... Đẹp hơn cả là những ruộng cải. Cải ngồng vừa nhú hoa, ngồng cải tơ non, lá mềm và xanh... Thứ cải này, mùa này đang được giá. Cải xanh hơi đắng, luộc chín tới, đưa lên bàn ăn, hơi bốc lên nghi ngút, với nước chấm xì dầu dầm trứng luộc, thì thực khách nào mà chẳng thích trong các bữa ăn mùa đông. Đồng bãi mùa nay, rau cỏ phong phú biết chừng nào. Dưa chuột sớm, trong năm đã có bán. Cà chua trong nhà lưới, quả trĩu trịt từ gốc lên tận ngọn, phải cắm rèo để đỡ cho cây khỏi đổ... Ngoài những rau cỏ truyền thống còn có những giống mới như xúp lơ xanh, dưa chuột Thái Lan để ngâm dấm. Đậu cô ve, đậu Hà Lan, bên những ruộng hành tây, to chẳng khác gì hành châu Âu trước đây kiếm không ra một củ ở các đồng làng... Những đám cải giống, hoa vàng, cải củ hoa trắng, đang hình quả trong nắng lụa mùa đông, cây như ấm gốc, ấm cành, ấm lá hơn…
Cả một nền nắng tươi tắn, trong trẻo đến lạ kỳ đang như có một sức thần bí huyền diệu, ban tặng cho đất đai, mùa màng, cây cối…
Và tận dưới đáy sông, chợt băng lên mặt nước, một con cá trắng... Hình như nắng quá đẹp, sông cũng quá đẹp, và những con cá từ đáy sông lạnh, cũng phải tìm lên mặt nước, nhảy tung lên trời để ngắm màu nắng bao la trên bầu trời, ngắm cái mặt sông nước màu lam long lanh, được phủ một làn nắng lụa, khiến cho cả cái ghềnh đất, lơ thơ vài thứ cỏ gừng, cỏ mía bói, đang thả ngọn dài xuống mé sông, cũng đẹp lên trong một thứ nắng vàng chanh.
Trên con đường quê, mấy cô gái đi chợ về, nón trắng nghiêng nghiêng, má hồng đẹp thêm nhờ nắng lụa... Và, cả nụ cười, cả giọng nói bởi có vía có hồn của nắng mùa đông, nên tươi tắn lạ thường...
Có một chàng trai nào đó đi qua... Một ánh mắt long lanh gặp một ánh mắt khác... Cô gái cúi mặt cười một mình… nắng lụa trên đôi vai tròn đẹp, như hiểu được niềm vui kín đáo của tuổi dậy thì.
Nắng càng trưa càng trong, càng đẹp, đến nỗi, những chiếc lá đa bị gió cuốn rụng trong buổi trưa lặng lẽ, còn quẫy mình đùa với nắng... Và khi đã rơi xuống đất, lá phơi mình để hứng lấy hơi ấm của nắng mùa đông, trước khi đêm lạnh ập tới.
Ngô Văn Phú
Các tin liên quan:
- Cuối năm - người xa xứ (06-01-2009)
- Tản văn: Trắng muốt hoa sưa (02-01-2009)
- Lá hồi sinh (16-12-2008)
Cập nhật 02-01-2009