Tình thắm một loài hoa
Nhớ lắm mình ơi, mốc cuộc đời
Chắp cánh bay, khoảng trời mới lạ
Tháng năm trôi lưu luyến bồi hồi.
Ra đi tay nắm tay cùng hẹn
Sự nghiệp chóng thành, sớm gặp nhau
Thời gian ai đẩy trôi nhanh thế
Dầu dãi gió sương bạc mái đầu.
Hội ngộ hàn huyên mình lại nhớ
Nhắc hoài kỷ niệm một loài hoa
Chứng nhân đưa tiễn nhau ngày ấy
Hoa phượng buồn thiu sắc nhạt nhoà.
Giữa thủ đô chúng mình gặp lại
Mang theo tình ấm áp quê hương
Ơi! Da diết một thời hoa đỏ
Xa lắm xa, vẫn nhớ thương hoài.
Bốn chục năm hơn, nơi đất lạ
Bộn bề bao việc tháng năm trôi
Nhưng tình đồng học càng sâu lắng
Phượng nở mỗi mùa lại nhớ nhau...
Nguyễn Thụa (Bản tin ĐHQG Hà Nội)
Các tin liên quan:
- Số phận hai loài hoa (02-01-2009)
- Lục bát lời ru (29-12-2008)
- Mãi mãi ngày đầu tiên (17-12-2008)
- Biển trong ta (17-12-2008)
- Lòng mẹ (17-12-2008)
- Khoang Xanh - Suối Tiên (25-07-2008)
- Viếng mộ cụ Đặng Thúc Hứa và các liệt sĩ ở Udon (25-06-2008)
- Nghe câu Quan họ (21-04-2008)
- Hoa tầm xuân (08-11-2007)
Tạo bởi
thuyvu
Cập nhật 29-12-2008
Cập nhật 29-12-2008