Lá rơi

 

Khi gió thoảng lá rơi, dời cành biếc

Không gian kia lưu luyến sự nổi chìm

Có biết chăng, trong ngàn chốn ngàn thiên

Bao biến chuyển của muôn ngàn ký ức

Nếu ta biết lòng ta thâu ý thức

Của dư âm nhịp điệu chốn trời xa

Và hòa đồng cùng vũ trụ bao la

Chẳng vương vấn với tâm hồn tĩnh lặng.

 

                             Anh Trần (Pháp)