Nhớ con...
( Tặng con gái nơi quê nhà yêu dấu)
Con ơi xa cách ngàn trùng
Bởi bao sông, suối, núi, rừng, biển xa...
Trời tây mây trắng chiều tà
Mà sao nỗi nhớ quê nhà đắm say
Nhớ con bóng dáng thon gày
Mảnh mai cành liễu nét đầy thư sinh
Sống phong nhã trọng nghĩa, tình
Mẹ cha, bè bạn, con mình, anh em...
Hỏi thăm xóm dưới, phố trên
Bóng con tối lửa tắt đèn có nhau
Con ơi bãi mía, đồng dâu ?
Bát cơm khoai sắn biết đâu phố phường
Tuổi thơ cắp sách đến trường
Mơ thành cô giáo thân thương cho đời
Tháng năm bươn trải nơi nơi
Đắp xây hạnh phúc rạng ngời “tuổi thân”
Thương trường từng trải bao lần
Cạnh tranh thua được xoay vần như thoi
Biển đời, tình những đầy vơi
Tưởng như bèo dạt mây trôi hững hờ
Nước non, non nước trong mơ
Lời ca chim hót bao giờ phôi phai
Nhớ con thức suốt đêm dài...
Năm canh trằn trọc tương lai đợi chờ./.
Praha, ngày
Quốc Lập (Séc)
Các tin liên quan:
- Tháng tư (18-05-2007)
- Viễn Xứ (11-05-2007)
- Lưu lạc (25-04-2007)
- Nếu tôi là bông hồng (20-04-2007)
- Xuân Sài Gòn (30-03-2007)
- Nhớ ai... (27-03-2007)
- Về nguồn (09-03-2007)
- Xứ lạ quê người (26-01-2007)
- Vô đề (11-12-2006)
- Tháng tư (24-11-2006)
Cập nhật 03-11-2006