Lo, vui
- Người quân tử cũng lo sợ ư?
Khổng Tử nói:
- Người quân tử chỉ cốt suy nghĩ định liệu công việc của mình, lúc chưa làm được vui rằng mình đã có ý định làm, lúc đã làm được lại vui rằng mình có trí làm được việc. Thế cho nên người quân tử có cái vui thú suốt đời, không có cái lo sợ một ngày nào cả.
- Kẻ tiểu nhân thì không thế, lúc chưa làm được việc thì lo sợ rằng không được. Lúc đã làm được việc thì lo sợ nhỡ hỏng mất. Thế cho nên kẻ tiểu nhân có cái lo sợ suốt đời, không có cái vui thú nào cả.
Thuyết Uyển
Lời bàn:
Đã muốn làm nên việc, tất phải để tâm nghĩ vào đấy, nhưng nghĩ mà cứ theo thiên lý, chớ không có chút tư tâm nào, việc hỏng hay việc nên cũng không bợn đến lòng. Cho nên người quân tử không hề sợ bao giờ, bao giờ cũng bận việc mà cũng thản nhiên như không vậy. Kẻ tiểu nhân thì trái lại, làm việc gì cũng chỉ cốt cầu tự tư, tự lợi, cho nên dù được, dù hỏng, trong bụng lúc nào cũng áy náy không sao quên được, nghĩa là chưa được, thì lo sợ rằng chưa được, đã được lại lo sợ rằng nhỡ hỏng mất chăng.
(Theo “Cổ học tinh hoa” của Nguyễn Văn Ngọc và Trần Lê Nhân – NXB Trẻ)
Các tin liên quan:
- Trồng khó, nhổ dễ (18-12-2008)
- Cái được cái mất của người làm Quan (18-12-2008)
- Tu thân (18-12-2008)
- Không quên được cái cũ (10-12-2008)
- Cách đâm hổ (09-10-2008)
- Báo thù (03-10-2008)
- Hết lòng vì nước (24-09-2008)
- Cáo mượn oai hổ (15-09-2008)
- Cảm tình (05-09-2008)
- Phẩm trật ông quan, phẩm giá con người (29-08-2008)
Cập nhật 23-06-2006