Công cụ làm việc cá nhân
Trang chủ | Liên hệ | Fonts | Sitemap | Tìm kiếm
Chủ nhật, 27/04/2025 17:25

Mùa hoa xoan

Mùa hè sắp bước sang, là lúc hoa xoan đang độ cuối mùa. Chỉ một ngày lơ đãng quên không nhìn lên thì hoa xoan đã rụng vãn đi trông thấy. Những chiều tan học, tôi cố tình đi chậm lại, thong thả trên con đường nhỏ về nhà để ngắm nhìn hoa xoan trong ngậm ngùi, lưu luyến bởi biết đâu chỉ ngày mai thôi, cái màu tím ấy sẽ xa rời tôi, hẹn đến mùa sau mới trở lại!

 


Chiều nào cũng vậy, tôi thường hay ngồi lặng lẽ nơi góc sân, ngước nhìn lên những hàng xoan trước ngõ, như chờ đợi, tìm kiếm một điều gì đó bâng quơ...

Rồi một ngày tháng ba, những nụ hoa nhỏ xíu chợt cựa mình e ấp, mở mắt ngơ ngác nhìn quanh rồi bỗng bung ra. Hoa xoan nở rộ...

Tôi sung sướng đưa đôi mắt ngập tràn hạnh phúc nhìn lên hàng cây. Chẳng hiểu vì sao tôi lại yêu loài hoa ấy đến lạ lùng! Cái mùi hương hăng hắc rất đặc trưng và rất riêng của hoa xoan đã làm nên một sức quyến rũ mê hồn. Tụi nhỏ thường bảo tôi dở người, thiếu gì loài hoa vừa thơm, vừa đẹp mà lại đi yêu cái loài hoa ấy. Kệ! Mặc cho chúng nói gì thì nói, riêng tôi thì mãi yêu loài hoa ấy và trong tôi, nó là loài hoa đẹp nhất rồi!

Trên con đường đến trường cũng ngập chìm trong hoa xoan. Hoa rắc tím lối về, vương vấn đậu trên vai áo những người lại qua... Và kỳ diệu chưa, nếu bạn cài một chùm hoa lên mái tóc thì hương cứ lan tỏa mãi, không thể nào ngăn lại được.

Những giờ học trên lớp, tôi ngồi một mình bên cửa sổ, lơ đãng nhìn ra bên ngoài - nơi có những chùm hoa xoan nhỏ bé. Từ trên tầng cao nhìn xuống, chúng như những đám mây tím mềm mại, đang lững lờ trong gió. Tôi ao ước được thả mình trên đám mây kỳ diệu đó. Cơn gió nhẹ ùa đến mơn man trên tóc, thoang thoảng mùi hoa xoan khiến lòng tôi lâng lâng dễ chịu. Và rồi những dòng cảm xúc trào lên... Bất chợt thầy gọi tôi hỏi bài. Và đương nhiên là tôi bị phạt vì tội mơ màng, không chú ý nghe giảng. Mấy đứa nhỏ bên cạnh thì thào:

- Chắc là tâm hồn lại treo ngược cành xoan chứ gì?

Tôi ngồi dưới gốc cây gom hoa lại, rồi ngắm mãi mà không biết chán những chùm hoa tím, dịu dàng ấy. Khi vừa ngẩng lên thì hoa xoan đã vương đầy trên tóc. Tôi mỉm cười, cứ để nguyên như vậy, không muốn rũ chúng ra. Thi thoảng, một vài bông từ trên mái tóc tôi rơi xuống và cứ lăn mãi, lăn mãi trên sân...

Thằng em tôi thơ ngây hỏi:

- Chị định để làm cô dâu chắc?

- Ừ, mặc chị! - Tôi thì thầm - Nếu có máy ảnh ở đấy, nhất định chị phải “toách” một “pô” mới được.

Nói rồi tôi lại ngước nhìn lên trên những vòm lá đang xôn xao trong gió nhẹ - nơi có màu xanh của lá cành và những chùm hoa phơn phớt tím. Cơn gió nhẹ thoảng qua tạo thành một trận mưa hoa. Những bông hoa bé nhỏ li ti xoay xoay trong gió và đậu xuống sân. Cả khoảng sân nhỏ trải đầy hoa tím. Khi hoa đã rụng thì màu tím cũng đã bạc, chỉ còn lưu lại một chút sắc tím mà thôi, như để vấn vương...

Mùa hè sắp bước sang, là lúc hoa xoan đang độ cuối mùa. Chỉ một ngày lơ đãng quên không nhìn lên thì hoa xoan đã rụng vãn đi trông thấy. Những chiều tan học, tôi cố tình đi chậm lại, thong thả trên con đường nhỏ về nhà để ngắm nhìn hoa xoan trong ngậm ngùi, lưu luyến bởi biết đâu chỉ ngày mai thôi, cái màu tím ấy sẽ xa rời tôi, hẹn đến mùa sau mới trở lại!

Lương Đình Khoa

Tạo bởi admin
Cập nhật 27-04-2006
Tạp chí Quê Hương trên Internet
Kênh thông tin của Uỷ ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài
Tổng biên tập Hoàng Bình
Toà soạn: Số 7B Ngõ Phan Chu Trinh, Hoàn Kiếm, Hà Nội, Việt Nam
Tel: (84-4) 9.33.39.23, 9.33.39.24
Fax: (84-4) 8.25.92.11 - E-mail: info@quehuong.org.vn - quehuong@hn.vnn.vn
Giấy phép 399/GP-BVHTT ngày 26/12/2000 của Bộ Văn hoá - Thông Tin